Bass: tiếng bass rền vang của bài này em nó dù đã cố gắng hết sức với EQ cũng không thể nào đạt được cảm xúc mà e đã có lúc lần đầu nghe, một sức lực chỉ vừa đủ diễn đạt với Pop hay mấy bản của Linkin Park. Bass của VSD1/VSD1S khiêm nhường chiếm 1/3 trong dãy, không hề lấn lướt các dãy khác, làm nền rất tốt cho Jazz và Classical. Với các bác basshead thì con này super thọt, nhưng không sao, với em thế là đủ
Mid: Đây là dãy e thích nhất ở em nó, ngọt nhưng vừa, không dày cũng không mỏng, giọng ca của Susan Wong trong Killing Me Softly hơi lùi ra, nghe rất relax. Giọng nam cao của Bằng Kiều chỉ vừa đủ tốt, không "bay" bằng vợ cũ E10 của em nhưng bởi cái chất trung tính của nó nên nghe khá dễ với các ca sĩ vocal, nhẹ nhàng tình cảm
Treble: dãy này thì nó cũng khá "khiêm nhường", so với tiếng chói chói khi nghe Betrayal bằng E10 đã quen tai thì nó khá là thiếu, chỉ vừa đủ lên tới những nốt cao của piano, nhưng đúng cái relax mà e đề cập trên tit, nghe vocal với em nó thì có nguy cơ....ngủ quên, nó thiếu thiếu cái chanh chua đanh đá của E10
Soundstage: Điểm vược trội nhất so với E10 "chật chội" của em âm trường của VSD1/VSD1S rộng rãi và thoáng. Tiếng hát của Peng Qing như từ một nơi xa xăm nào vọng về, rất ảo . Một trợ thủ đáng giá cho Clip zip của e (vốn không mạnh về âm trường). Độ chi tiết ở mức khá so với tầm tiền.
Kết: Đây là một bản nâng cấp đáng giá so với E10 vừa ra đi của e, cải thiện nhất có thể nói là âm trường. Chất âm của VSD1/VSD1S có thể nói là balance, relax và thoáng, một IE tốt trong tầm dưới 1tr mà ae có thể xem xét.