Gần đây SoundMAGIC mới tung ra chiếc IEM có tên E10, vẫn nhắm tới phân khúc người dùng phổ thông với mức giá khá rẻ nhưng chất lượng vẫn vô cùng đảm bảo, nối tiếp thành công của các đàn anh đi trước. Lần này E10 đc SM trang bị cho 4 bộ cánh khá đẹp, với 4 màu đen-đỏ-tím-bạc tùy theo sở thích mà người dùng có thể lựa chọn.
Chiếc tai nghe SoundMAGIC E10 mình đang cầm trên tay là màu đen, do Xuân Vũ Audio phân phối, có giá 650k bảo hành chính hãng 1 năm.
A/Build Quality
SoundMAGIC E10 được đóng gọn gàng trong hộp
Ấn tượng đầu tiên của mình khi E10 ra là... quá đẹp đi. Vỏ housing đc sơn đỏ xen đen bóng loáng, dây xoắn, xen kẽ là các chi tiết (jack, phần nối, kẹp áo) màu đen rất thời
trang. Nhìn xa ko khác chiếc Monster iBeats là mấy (lừa tình ảo phải biết )
Housing sờ mát lạnh, đúng chất "metal construction" như đc ghi trên vỏ hộp (nghi mấy cụ tung của quá, mình dùng nam châm thử mới biết đúng là kim loại thiệt )
Hộp của SoundMAGIC E10
Phụ kiện "đính kèm" của SoundMAGIC E10
SoundMAGIC E10 được tặng kèm kẹp áo tiện lợi
Jack mạ vàng của SoundMAGIC E10
SoundMAGIC lần này hào phóng tặng kèm tận 7 cặp tips để người dùng thoải mái lựa chọn. Phụ kiện còn lại là hộp đựng, kẹp áo như thường lệ, và 1 túi nilon đựng tips có logo SM
B/Sound Quality
First Impression
Cảm giác đầu tiên khi đút con E10 vừa bóc hộp lên tai là 1 cảm giác rất.... khó chịu! Treb chói gắt, mid khô cứng, không gian hẹp bí bức còn bass thì nông choẹt. Nói chung là thất vọng ko hiểu sao con này lại 650k đc nhỉ Không lẽ phải burn thiệt? Dòng SoundMAGIC trước giờ mình bóc ra là cứ nghe tằng tằng, chưa thấy con nào phải burn-in bao giờ cả. Những cũng phải thử xem sao
Ít tuần sau...
Rồi, ngon rồi, bây giờ thì mình rất kết con này Đi siêu thị vừa nghe vừa lắc theo nhạc như... bị khùng ý (toàn bị mấy chị nhân viên nhìn) . Còn kết ra sao các bác đọc vài dòng dưới đây sẽ rõ nhé
Bass:
Cần phải nói dải tần thay đổi nhiều nhất sau khi burn của E10 chính là bass, gần như lột xác vậy. Dải trầm của E10 giờ đã cả thiện về ko chỉ lượng mà cả chất. Bass đập mạnh, nảy, impact tốt, lực căng, đánh ko hề mềm oặt, loãng loãng và tan ra như CX300ii mà có body texture rõ ràng thành từng khối, có thể cảm nhận đc từng đợt bass tràn đến tác động hẳn vào màng nhĩ
Toàn thể dải trầm thì nhấn vào mid bass, low đánh tập trung. Sub bass cũng rất tốt, làm tròn nhiệm vụ bổ trợ làm tổng thể sound thêm dày, ấm hơn
Xét về speed, bass E10 ko nhanh mà cũng ko chậm quá, khi đánh xong chưa tắt hẳn mà để lại 1 chút độ rền vang
Khả năng kiểm soát dải trầm của bass cũng rất khá. Tuy lực mạnh là vậy nhưng bass ko hề lấn sân hay tràn lan sang mid và treb (như PL11)
Lượng bass thì E10 ko quá nhiều mà cũng chẳng ít, theo cảm nhận của mình thì thấy rất đủ, dư thừa quá kể ra cũng ko hay, có chăng mấy bác basshead mới cảm thấy thiếu (?)
Test với track Primordial Breath của nhóm rock Eluveitie, từng nhịp trống nện xuống lực rất khá , căng tròn, bạo lực và dồn dập làm mình như muốn nín thở trong sự phấn khích. Chuyển sang Let’s Get It Started của Black Eyed Peas, E10 lại khiến mình muốn nhún nhảy theo từng beats nhạc. Bass ko hề làm vocal chìm đi nhưng vẫn đủ tính ép phê, sôi động của dòng nhạc hiphop.
Tựu chung bass E10 thể hiện rất tốt với dòng nhạc dance, sau đó là rock/punk, cân bằng hầu hết các yếu cầu như độ sâu, kiểm soát, lượng, body...
Mid:
Mid ban đầu của E10 mình ko thể phủ nhận là khá khô. Nhưng sau 1 thời gian burn, mid E10 có sự cải thiện đáng kể. Mid giờ đã ngọt và dịu hơn, mộc mạc ko màu mè, hơi pha 1 chút thô ráp góc cạnh ở dải high-mid. So với PL30 thì E10 ko màu mè ngon ngọt bằng, nhưng chính cái sự mộc đó lại làm nên 1 nét đặc trưng hấp dẫn ở E10, nhất là khi thể hiện giọng vocal nam (Pl30 chơi female vocal hơi ẻo lả, giống mấy bé ATH vậy) Vẫn nên lưu ý, mid mộc ko đồng nghĩa với mid khô, đối chiếu với con có mid khô đét như Phonak 112 mình vẫn thấy E10 còn “ngọt” hơn chán
Với bài Sen no kaze ni natte của Arai Mitsuru, E10 đã thể hiện rất tốt chất giọng trầm ấm, thô mộc, đầy nam tính và già dặn của 1 người đàn ông đã đứng tuổi Nhìn chung mid E10 forward ,thiên sáng, chân thực và mộc mạc hơn là ngọt ngào nịnh tai, khá thích hợp với những ai tìm đến sự trung thực trong dải âm trung
reble:
Dù cho dải bass nổi bật là vậy nhưng dải cao của E10 vẫn ko hề kém cạnh. Treb leng keng, dồi dào về lượng, lên cao tốt, sparkling. Tính attack cũng rất khá, tiếng cymbal thể hiện đủ nhuyễn, thừa sức đâm chém vào 2 dải còn lại đúng tính dữ dằn của chất kim. Treb gai gai, hơi piercing nên nghe tiếng guitar điện khá là phê Tuy nhiên 1 số người quen nghe treb roll-off như PL11 ban đầu có thể cảm thấy ko quen với high treb cao của E10. Còn theo mình treb như vậy là ổn, nếu high phẳng hoặc hụt quá nghe lâu dễ nhàm tai
Các yếu tố khác:
Xét về âm trường, E10 chỉ dừng ở mức khá trong tầm tiền. Soundstage ko thể gọi là rộng lớn nhưng cũng đủ thoáng chứ ko bí bức như 1 số IEM khác (cx300ii chẳng hạn). Âm hình và độ chi tiết cũng rất tốt trong tầm tiền, theo mình. Test với bản concert live The Storm của Yanni, mình có thể cảm nhận đc không gian rộng mở của 1 buổi live, tiếng nhạc cụ và các tạp âm như tiếng khán giả tương đối tách bạch, vị trí nhạc công cũng đc sắp xếp tương đối chính xác. Còn với Every Time You Say Goodbye do Alison Krauss thể hiện, tiếng guitar thư thái, từn cái miết dây nhè nhẹ... đủ làm mình ngây ngất mà chìm theo giọng hát đồng quê mộc mạc gần gũi của Alison
Dây trẻ trung, cá tính của SoundMAGIC E10
Kết
Nhìn chung SoundMAGIC E10 là 1 chiếc earphone có dải bass ấn tượng mạnh mẽ , mid mộc mạc, treb spark lung linh, chi tiết... mà theo mình tính overall của nó rất tốt trong tầm giá, đủ sức đánh bật 1 số IEM giá cao hơn như CX300ii, hay cả Phonak trong 1 số thể loại nhạc. Bên cạnh kiểu dáng đẹp, bắt mắt, E10 xứng đáng là 1 trong những chiếc eraphone có p/p tốt nhất mình từng đc thưởng thức