Hifiman thì hẳn đã trở thành một thương hiệu audio nổi tiếng không chỉ ở Việt Nam mà còn trên khắp thế giới. Với nguyên lý “hữu xạ tự nhiên hương”, có hiệu năng sử dụng cao, thiết kế đơn giản, bền bỉ, quy trình kiểm tra chất lương đầu ra nghiêm ngặt, các sản phẩm của Hifiman vang danh, được chào đón một cách nồng nhiệt mà không cần phải có một hoạt động marketing đình đám cả, nổi bật trong số đó có lẽ là seri planar magnetic headphone, điển hình là HE500 và HE6,in-ear RE272, RE600, máy nghe nhạc high-end HM901 và head-amp EF6.
Tuy nhiên, không phải chỉ ở thị trường audio cao cấp, Hifiman mới tạo chỗ đứng cho mình. Năm vừa rồi, việc ra mắt RE400 với chất âm tuyệt vời đã gây nô nức gần xa cho VN nói riêng và thế giới nói chung. Giá thành tốt, chất lượng khó chê. RE400 nghiễm nhiên trở thành một in-ear tham chiếu dưới 200$, đồng thời mang Hifiman đến gần với người dùng phổ thông hơn. Và, năm 2014 này, sau khi ăn tết, mần CES2014 ngon lành rồi thì Hifiman mang đến một món quà khá thú vị, hay ho, khá độc dành cho những ai đã, đang và sẽ hâm mộ Hifiman, đó là combo máy nghe nhạc + tai nghe : HM700 và RE400B
HM700 là máy nghe nhạc, bộ nhớ trong 32GB , hỗ trợ các định dạng lossless đầy đủ. Nghe chẳng có gì đặc biệt nếu không nhắc đến cổng headphone out balanced. Một điều hoàn toàn mới mẻ và chưa từng có ở các máy nghe nhạc tầm trung trước đây. RE400B không phải là bản nâng cấp của RE400, điều khác biệt duy nhất đó là jack cắm đã được thay bằng jack balanced để có thể cặp kè với HM700.
Ngoại quan không có gì hấp dẫn, toàn thân HM700 bằng nhựa pha tý nhôm, cơ mà cầm trên tay thì không biết nhôm ở chỗ mô tê nào, chỉ có cái dễ gây ấn tượng nhất đó là màn hình làm bằng thủy tinh nên cầm rất nặng tay, dùng soi gương rất tốt. Nút bấm khá khó chịu, theo ý kiến cá nhân, vì nếu bỏ vào túi quần mà muốn chuyển bài này khi thì khá bất tiện và dễ bấm nhầm, nhìn hình sẽ rõ tại sao.
Cụm phím màu cam nhô lên làm điểm nhấn, ngăn màn hình và phần media control là power/lock, 2 nút tăng/giảm âm lượng. Dành cho các bác bị lầm : 3 nút này không có lăn lăn, quay quay gì được mà phải bấm!
Tổng quan:
Bass có lực, tròn trịa, body gọn gàng, lượng khá, khá sạch và không bị lấn dải. Extension dễ nghe, kiểm soát tốc độ tốt cho hầu hết các loại nhạc. Rock và pop hay các thể loại nhạc phổ biến đánh vô tư, không phải lo lắng thiếu bass hay thừa bass, lượng và chất bass rất đáng đồng tiền bỏ ra. Điều không thích duy nhất là mấy bản jazz, muốn tiếng trống, tiếng contrabass hay các nốt rất thấp của Piano, đánh lan ra một tý để mình tận hưởng độ rền, độ ngân của các cung trầm thì không được.
Mid tiến, dày, ngọt và màu mè, hơi ấm áp, dễ nghe. Dance thì chắc chẳng cần mid, đối với nhạc rock, tiếng mid cũng không gây ấn tượng, nó như kiểu : hát gì hát , nghe rõ lời là ok, không chê được mà khen thì cũng không biết khen gì. Riêng nhạc vàng thì thiệt là khó đỡ, ý mình là mình khó đỡ được tiếng mid. Do có chất ngọt, dày và colored nên nghe Quang Lê, Mai Thiên Vân, AC&M, Alisson Krauss, Alan Taylor rất hay. Giọng nữ yếu, suy dinh dưỡng, sợ không lên được, nghe mỏng quá khó chịu : thôi quẳng gánh lo đi, không hề gì đâu ! Combo HM700 và RE400B chữa bệnh này rất tốt. Thích nghe giọng nam trầm, đặc, chầm chậm, dễ “phiêu” : combo này cũng là bài thuốc hay. Với các thể loại nhạc quê hương cũng vậy, độ ngân và các đoạn luyến láy, nhai chữ nhã từ được thể hiện xuất sắc và rõ nét. Nói chung, dải mid là một dải âm nổi bật và rất đáng khen của Combo này, đây cũng là một tiêu chí đáng để tham khảo cho những ai đang quan tâm.
Treble hiền queo, đối với 2 cái lỗ tai nghe tiếng gai gai, lạnh lạnh như tớ thì hai chữ “ hiền queo “ là điều không ngoa. Treb vẫn có năng lượng ổn, decay khá tốt, cũng rất là sparkle theo cách mà RE400 đã gây ấn tượng với tớ. Nhưng, phải nói điều này cho khách quan là từ hồi nghe Flat 4 Sui rồi thì tiêu chuẩn cho treble của tớ nó lên một lv khác, cái tớ đòi hỏi mà không có đó là gì : đó là không có những cú nổ lách tách rất mang tính phá cách của snare hay cymbal trong bản Nostalgia của Yanni, đập cái xoàng là đánh thức cả giác quan. Tớ không chê hay phàn nàn gì ở dải treb, chỉ là nó không phải gu của tớ và nó không làm cho tớ cảm thấy hưng phấn mà thôi. So hả ? So với GR07 và Fi10 thì treble không phê, không lăn tăn tan ra từng mảng nhỏ rồi lắng đọng xuống như Fi10 nhưng tuyệt đối là tuyệt vời và cá tính hơn GR07. Dẫu sao thì tiếng treb này cũng có nhiều lợi thế, nhất là ở những bản nhạc của Mr.Đàm bị kick treb lên khá nhiều thì với HM700 và RE400B, điều đó hoàn toàn không phải là vấn đề đáng để quan tâm nữa, và đối với các bản thu xử lý dải treb quá sơ sài như nhạc trẻ hiện nay thì nghe qua combo này cũng rất dễ ưng.
Âm trường ở mức chấp nhận được, rộng và sâu đều có nhưng ở mức chấp nhận được đối với một con in-ear ( nói rõ nhé, đối với in-ear ) So với Fiio X3 + RE400 thường ở khoản này thì tớ thích 2 tên này hơn.